"Đồ khốn! Anh dám lừa em, đau quá!"
"A...nhẹ rồi!"
Cô nhăn mặt hai chân quẩy đạp mạnh mẽ, hai tay bấu víu vào vai hắn mà la hét
"Suỵt...nhỏ tý nào! Lát mẹ nghe thì làm sao?"
Hắn đặt ngón tay lên môi cô vẻ mặt nghiêm trọng
Hắn vẫn cúi đầu, hai tay nắn nắn bóp bóp chân cô, xoay đến xoay lui, gương mặt càng khó khăn nói
"Đi đứng kiểu gì để trật chân thế này? Mắt em để dành trang trí cho đẹp à?"
"Em ngã cầu thang! Tại cái cầu thang không chịu né! Sao anh lại mắng em?"
"Được được! Không mắng em! Mắng cái cầu thang là được chứ gì? Em nói thì anh nghe vậy!"
Tay vẫn nắn chân cô, ánh mắt ôn nhu đến cực điểm, săm soi xem làm sao vừa hết trật chân lại khiến cô không đau, tặc lưỡi một cái rồi mới chồm dậy hôn cô, nụ hôn chưa lâu cô đã nghe một tiếng "rắc" gương mặt thanh tú nhăn lại, không kêu được chỉ ư ư trong miệng
Hắn rời môi cô, xoay xoay chân cô hỏi nhẹ nhàng
"Còn đau không?"
"Ưm...hình như hết đau rồi! Hình như hết thật rồi này!"
Hắn đứng lên giơ hai tay ra đón lấy người cô nhấc bổng lên, bỏ ngay ngắn trên giường, hắn lặng lẽ nằm phía sau lưng cô, ôm cô từ phía sau mặt vùi vào gáy cô nhắm chặt mắt lại
Tay không quên kéo lấy cái chăn khoác lên cho cả hai, cô chớp chớp mắt, hắn đã lột hết tất cả rồi, chỉ còn một chút nữa, giống như bánh đã dâng đến miệng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087261/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.