🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vương Nguyên đứng dậy luyến tiếc nhìn mẹ, dẫu rằng nhớ mẹ, muốn gần mẹ nhưng hắn lại không thể, một linh hồn nếu ở gần con người quá lâu âm khí sẽ truyền qua người đó, khiến âm thịnh dương suy mà mắc bệnh, với lại mẹ hắn già yếu còn nguy hiểm hơn, nhiều lần muốn vào giấc mơ gặp mẹ, ôm mẹ, nhưng lại sợ mẹ sẽ lưu luyến hoài không thôi nên đành ngậm ngùi vậy, muốn bà theo thời gian mà quên hắn đi, nhưng hắn đâu biết, nỗi đau của một người mẹ mất đi con trai, đau đến muốn chết đi sống lại mấy lần, đau đớn lắm!



"Mẹ à! Con xin lỗi mẹ! Xin lỗi mẹ! Xin lỗi mẹ nhiều lắm!"



"Con bất hiếu! Con mong mẹ tha lỗi cho con!"



Hắn từ từ ra khỏi phòng, khép cửa lại còn lưu luyến mà ngoái nhìn cái nữa



Trong giấc mơ bà thấy Vương Nguyên ngồi cạnh đầu giường thủ thỉ nói xin lỗi bà, xin lỗi bà mãi, bà đau lòng nhưng không thể ôm hắn, nói chuyện với hắn, bà chỉ lặng lẽ rơi nước mắt trong mơ



Bạn đã bảo giờ tin vào trực giác chưa? Đã bao giờ bạn cảm nhận được một điềm dữ nào chưa?



Mẹ và con hình thành một sợi dây liên kết rất mạnh mẽ, chỉ cần người con bị tổn thương hoặc gặp rắc rối chắc chắn người mẹ sẽ có cảm giác, rất thật, ngày Vương Nguyên bị tay nạn...bà cứ thấp thỏm trong lòng, không ngủ được, bà cứ đi ra rồi đi vào, tim cứ đập loạn cả lên, bà rót nước nhưng không hiểu sao tay cứ run liên hồi, trượt tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thu-bay/2087257/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Dâu Thứ Bảy
Chương 32
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.