Hắn vội vàng nắm tay cô rồi lôi lại phía sau rồi chính mình hưởng cái tát đó thay cô
Tiểu Vi giật mình giơ tay lên sờ mặt hắn thương sót
Cô cũng hốt hoảng nhìn hắn rồi cả hai cùng đồng thanh
"Thiếu gia không sao chứ?"
"Vương Nguyên không sao chứ?"
Vương Nguyên buông tay cô ra rồi nói
"Đi đi!"
"Anh sẽ ở đây với Tiểu Vi!"
Cô nghe như chính cô đến đây để làm phiền họ vậy, Vương Nguyên là đuổi cô sao? Hắn đang đuổi cô sao? Tại sao? Tại sao lại?
Cô chạy như điên xuống cầu thang mặc cho chân đang đau dữ dội, cô đau lòng, Vương Nguyên không muốn thấy mặt cô nữa sao, hắn ghét cô lắm sao
Cô cứ nghĩ mãi rồi cứ chạy mãi rồi đâm sầm một ai đó, cô không có tâm trạng nên cứ cắm đầu chạy
Anh ta giật tay cô lại rồi lạnh lùng nói
"Không xin lỗi anh luôn à em gái?"
Cô giật tay ra mãi nhưng không được liền tức giận mà thét
"Buông tay ra đồ lưu manh!"
"Đúng rồi! Tên lưu manh này đã bế em đến phòng y tế rồi bế em đến bệnh viện để chữa khỏi vết thương để rồi bị em chửi như thế này đây!"
Cô ngước mắt lên thì thấy Khải Minh đang nhìn cô, cô nói
"Là anh lo chuyện bao đồng đấy thôi! Tôi đâu có nhờ anh!"
"Em thật là....!"
Hắn bế cô lên rồi đi một mạch đến phòng y tế mặc cô giẫy chết trên tay hắn, cô đánh hắn rồi la hét như hắn là kẻ xấu bắt cóc cô đi bán vậy
Đám nữ sinh cứ thế có một phen rửa mắt, tình tiết gây cấn chàng bế nàng cứ như trong phim
"Tôi là phụ nữ đã có chồng!"
"Tôi không quan tâm!"
"Đồ lưu manh!"
"Đúng vậy!"
"Đồ khốn nạn!"
"Vậy hãy để đồ khốn nạn này chăm sóc cho em! Khi lành vết thương rồi thì em có thể đánh tôi trừ!"
Cô cúi mặt không nói gì, rồi lúc sau lại nói
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]