Phù Dung bước đến gần hơn với chậu cây nhỏ, những chiếc lá bé tí xanh mướt hiện rõ trước mắt cô. Đây là món quà sinh nhật bà Dung Hoa đã tặng cho cô. Mẹ cô bảo đây là một món quà bí mật. Một chậu hoa Phù Dung. Lúc Phù Dung nhận được thì nó chỉ là một cái hạt mà thôi, chính tay hai mẹ con đã bỏ hạt vào chậu, tưới nước rồi chờ ngày nó thành cây. 
Phù Dung rất háo hức chờ đợi, thế nhưng dù cho cô chăm sóc kỹ càng đến cỡ nào. Sau một tháng rồi cây vẫn chưa hề nảy mầm. Cô còn từng trêu với mẹ cô là mẹ mua trúng hạt hư rồi, không lên thành cây được. Lúc ấy bà Dung Hoa chỉ cười nói cô trồng cây phải có kiên nhẫn. 
Mấy hôm nay quá nhiều chuyện xảy ra khiến Phù Dung quên mất nó. Hôm nay nhìn lại, không ngờ cây lại nảy mầm rồi. 
“Mẹ ơi. Hy vọng khi cây nở hoa mẹ sẽ trở lại bên con nhé.”, Phù Dung lấy một ít nước tưới lên mầm xanh nhỏ nhoi, khẽ cầu nguyện. 
Hiện tại là tháng mười hai. Bà Dung Hoa nói hoa này sẽ nở hoa vào tháng tám đến tháng mười. Sinh nhật của Phù Dung lại đầu tháng mười một. Bà nói chờ hoa nở xong vừa kịp lúc đón sinh nhật của Phù Dung. Lúc đó sẽ hái hoa vào làm bánh ăn trong ngày sinh nhật của cô. 
Phù Dung nghĩ lại chuyện cũ thì trong lòng càng trở nên vui vẻ. Cô có niềm tin thật lớn rằng mẹ cô sẽ có thể tỉnh lại trước ngày sinh nhật năm sau, khi đó hai mẹ con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/184410/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.