“Công ty tôi đương nhiên là sẽ không phá sản rồi.”, Từ Ngưng Viên liếc nhìn Phù Dung, nhàn nhạt nói: 
“Chẳng qua là trùng hợp hôm nay tôi lại có rất nhiều thời gian ở nhà, sẵn tiện bầu bạn bên cạnh cô vợ mới cưới của mình thôi.” 
“Bầu bạn sao? Anh thấy hoàn cảnh chúng ta bây giờ có giống như vậy không?” 
Phù Dung tức giận trừng mắt nhìn Từ Ngưng Viên, anh ta tưởng cô là con nít hay sao mà tin những lời nói đó. 
“Tôi thấy rất giống mà. Vợ chăm chỉ làm việc nhà, chăm ghé đến coi. Chỉ là có điều cô vợ này không được siêng năng cho lắm. Tôi chỉ vô tình ghé đến coi thử thôi không ngờ đã thấy cảnh cô lười biếng rồi?” 
Ánh mắt của Từ Ngưng Viên nhíu lại, xoáy thẳng vào người Phù Dung một cách nghiêm trọng. 
“Thì ra là đến giám sát?”, Phù Dung bật cười khi thấy thái độ của Từ Ngưng Viên thay đổi. Phù Dung nhấc bàn tay mỏi nhừ của mình, cố chống vào tường mà gắng gượng đứng dậy đối mặt với Từ Ngưng Viên. Cô lấy tờ danh sách đã được gạch tứ tung ra, đập vào trong ngực của Từ Ngưng Viên: 
“Của anh đây. Tôi đã làm xong hết rồi, anh có ngon thì tự mình đi kiểm tra thử đi. Nếu phát hiện việc nào chưa xong thì hẳn làm phiền tôi. Hiện giờ tôi cần đi ngủ rồi. Bye.” 
Phù Dung nói một cách ngạo mạng rồi chập chững đi từng bước khó nhọc trở về căn phòng tối hôm qua đã ngủ. Tờ giấy danh sách bị Phù Dung buông tay ra, rơi thẳng xuống đất. Từ Ngưng Viên nhíu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/184407/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.