Ha ha. Dơ bần sao? Không muốn nhìn sao? Nếu. 
anh ta đã không muốn nhìn thì tại sao còn phải bắt cô 
cỡi chứ? Phù Dung nhìn bản thân hờ hang hiện tại của 
mình mà bật cưỡi tự giễu. 
Nhưng rồi Phù Dung bỗng dưng nhận ra một điều, 
lời mà Từ Ngưng Viên nói là thật. Những việc mà anh 
ta làm từ đầu đến đúng là đang muốn sỉ nhục cô, 
khiến cô mất mặt, khiến cô cảm thấy nhục nhã. Anh ta 
muốn hủy hoại cô. 
Cả người Phù Dung mệt mỏi mà ngã lại xuống bổn 
nước. Cô thu người lại, vòng hai cánh tay tự ôm lấy 
bản thân mình. Phù Dung không bỏ ra ngoài mà làm 
theo lời của Từ Ngưng Viên. Nếu anh ta đã muốn làm 
như vậy, cô càng cố phản kháng càng nhận về lại kết 
quả tệ hơn mà thôi. Vì vậy Phù Dung quyết định sẽ 
thuận theo ý anh ta. 
Ít nhất chuyện vừa rồi khiến Phù Dung có thề xác 
định được một điều, Từ Ngưng Viên không muốn. 
chạm vào cơ thể cô. Trong đêm tân hôn Phù Dung bị 
người chồng của mình vứt bỏ lại trong bồn tắm với lời 
mạt sát là không muốn đụng vào cô. Phù Dung không 
biết mình nên vui hay nên buồn vì nó nữa. 
Phù Dung cứ ngồi như vậy, nước từ lúc ấm chuyền 
sang hết ấm rồi đến khi lạnh ngắt thì cô vẫn duy trì 
trạng thái đó. Hiện tại cô cảm thấy đơn độc và mệt 
mỏi quá. Cô muốn gặp mẹ cô, được mẹ ôm vào lòng. 
Thời gian cứ thế trôi qua, Phù Dung nhầm tính 
chắc cũng tầm một tiếng như lời Từ Ngưng Viên 
muốn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/184402/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.