“Thằng khốn.” 
Từ Ngưng Viên gầm lên, sau đó đánh một cái thật mạnh về phía Mạc Tử Thâm. Thế nhưng lại… hụt. 
Mạc Tử Thâm đã nhanh chóng né sang một bên, sau đó trốn hẳn sau lưng của Phù Dung. 
“Này, tên man rợ Từ Ngưng Viên kia. Quân tử động khẩu không động thủ nhé. Nói chuyện thì nói chuyện, tự dưng lại đánh nhau làm gì?” 
Mạc Tử Thâm vừa núp sau lưng Từ Ngưng Viên mà vừa hét lớn. Từ Ngưng Viên càng cảm thấy tức giận hơn. 
Lúc nãy hắn ta đánh ngất anh, bắt trói anh nhốt vào trong tủ quần áo. Hơn nữa còn hèn hạ mà tranh thủ lúc anh bị trói chặt ra tay đánh anh mấy cái nữa thì sao không nói đi? Giờ ở trước mặt Phù Dung thì lại tỏ ra cao thượng? Quân tử động khẩu không động thủ? Tức chết anh mà. 
Từ Ngưng Viên càng nghĩ càng không thể nhịn được. Anh nhào đến muốn túm lấy Mạc Tử Thâm để tẩn cho một trận. Thế nhưng Mạc Tử Thâm khôn lỏi, cứ trốn quanh người của Phù Dung khiến Từ Ngưng Viên không thể nào ra tay được. 
“Đủ rồi.” 
Phù Dung bị hai người đàn ông vờn qua vờn lại trước mặt khiến cho tức giận mà hét lớn lên. 
Mạc Tử Thâm và Từ Ngưng Viên lập tức im bặt, đứng nghiêm chỉnh tại chỗ không dám hó hé. 
“Hai người lớn hết rồi chứ có phải còn là con nít đâu mà suốt ngày kiếm chuyện với nhau vậy hả?” Phù Dung đau đầu mà hỏi. 
“Phù Dung, là hắn ta kiếm chuyện với anh trước”, Từ Ngưng Viên oan ức mà chỉ vào Mạc Tử Thâm tố cáo: 
“Hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503593/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.