Điện thoại đổ chuông một lúc lâu cuối cùng cũng được kết nối, Từ Ngưng Viên vội hỏi: 
“Mạc Tử Thâm, Phù Dung từng cắt cổ tay tự sát đúng không?” 
Câu nói thốt ra liền khiến cho người nghe phải chấn động. Giọng nói của khàn khàn kèm theo chút run rẩy, không khó để nhận ra tâm tình người nói đang rất khổ sở. 
Mạc Tử Thâm ở bên đầu dây bên kia khẽ xoa đầu, xem ra đêm nay không thể ngủ được rồi đây. Mạc Tử Thâm thở dài, chưa vội trả lời câu hỏi của Từ Ngưng Viên. Anh bước xuống giường, đi ra phòng khách lấy ly thủy tinh và rượu tây. Mạc Tử Thâm quay trở lại phòng ngủ, rót rượu ra ly cầm trên tay khẽ lắc mấy vòng. 
Từ Ngưng Viên vẫn giữ điện thoại mà kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Mạc Tử Thâm. 
Mạc Tử Thâm uống xong một ngụm rượu, đặt ly xuống mặt bàn, ánh mắt chợt lạnh lẽo: 
“Đúng vậy.” 
Sáng ngày hôm sau, Phù Dung tỉnh dậy rất muộn, cả người hơi ê ẩm. Cô ngồi dậy, duỗi người một cái thì liền nhìn thấy Từ Ngưng Viên đang ngồi ở trong phòng. 
“Sao anh lại ở đây?” 
Phù Dung thu tay lại, nhăn mày hỏi Từ Ngưng Viên. Ánh mắt cô nhìn anh đầy cảnh giác. Cái tên đàn ông điên khùng này chui vào phòng ngủ cô làm gì thế không biết? Hơn nữa cái bộ dáng sống dở chết dở của Từ Ngưng Viên là thế nào đây? 
Từ Ngưng Viên sau một đêm mà như già hẳn đi, trong mắt đầy tơ máu. Anh nghe thấy tiếng Phù Dung thì ngẩng đầu lên nhìn cô, gắng gượng mà cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503579/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.