“Cháu không đùa đâu ạ. Cháu nói thật đấy.”
Phù Dung nắm lấy tay bà Năm, nghiêm túc mà nhìn bà, khẽ vỗ vỗ tay bà để trấn an.
“Hơn nữa chuyện này là do Từ Ngưng Viên hoàn toàn tình nguyện. Anh ấy nói muốn thử làm những chuyện này. Cháu cảm thấy không có gì là không tốt cả. Coi như để anh ấy trải nghiệm một chút thôi. Cũng thú vị mà đúng không, Từ Ngưng Viên?”
Phù Dung nói xong thì quay đầu nhìn về Từ Ngưng Viên, ánh mắt ranh mãnh mà hỏi lại. Từ Ngưng Viên không tình nguyện mà nhìn Phù Dung, môi vẫn mím chặt.
“Sao không trả lời?”, Phù Dung rũ mắt, giọng trầm xuống.
“Đúng", Từ Ngưng Viên thở hắt ra, nói trong ngượng ngùng, “Bà Năm, chuyện này là do cháu hoàn – toàn - tự - nguyện cả. Vì vậy bác cứ làm theo lời của Phù Dung đi ạ.”
Câu này nói ra khiến Phù Dung nở nụ cười đắc ý, còn bà Năm và bà Nghiêm thì lại kinh ngạc tột độ.
Bà Nghiêm vội vàng buông chén cháo đang đút Niệm Thâm xuống mà chạy đến chỗ Từ Ngưng Viên, đưa tay sờ lên trán anh, rồi lại đặt lên trán bà.
“Ơ hay, nhiệt độ vẫn bình thường này, sao lại nói sảng rồi nhỉ?”
Bà Nghiêm khó hiểu, lại định sờ mó lên người của Từ Ngưng Viên xem có chỗ nào kỳ lạ hay không.
“Mẹ, con hoàn toàn tỉnh táo mà.”
Từ Ngưng Viên vội vàng bắt tay của bà Nghiêm lại, khẳng định với bà. Dù rằng tình thế này của anh là do bị Phù Dung cưỡng ép. Thế nhưng Từ Ngưng Viên có thể chắc chắn anh hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503572/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.