“Chú, chúng ta nên nói chuyện rõ ràng một lần đi.”
Từ Ngưng Viên nhìn về phía Carlos Khương Vũ trầm giọng mà nói.
“Ha ha, tiếng ‘chú’ này để được nghe mày gọi quả thật rất vất vả đấy.”
Carlos Khương Vũ nghiến răng, giễu cợt đáp lời Từ Ngưng Viên. Dòng máu họ Từ đang chạy trên người hắn là một loại với Từ Ngưng Viên, thế nhưng hơn ba mươi năm nay hắn chưa bao giờ được thừa nhận nó. Người trong Từ Gia không một ai biết đến sự tồn tại của đứa con cháu này.
Từ Ngưng Viên trầm mặc không nói gì, sau đó anh quay lưng đi về phía phòng trống ở bãi giữ xe. Lãnh Khiêm lập tức hiểu ý mà lôi Carlos Khương Vũ đi theo. Nơi đây là hầm giữ xe của TG Fintech, nếu cứ nói chuyện ở đây chắc chắn sẽ bị dòm ngó. Sau khi Lãnh Khiêm đẩy Carlos Khương Vũ vào trong phòng với Từ Ngưng Viên thì lập tức đóng chặt cửa lại. Anh đứng ở ngoài canh gác.
Bên trong phòng chỉ có Từ Ngưng Viên và Carlos Khương Vũ. Hắn ta từ lúc bị đẩy vào phòng đến giờ thì vẫn ngồi vật ra sàn, hơi thở nặng nhọc. Vết thương trên người hoàn toàn rút cạn sức lực của Carlos Khương Vũ, thân thể của hắn giờ đây trở nên trì trệ, đầu óc cũng không còn mấy tỉnh táo.
Từ Ngưng Viên nhìn về phía bộ dáng thảm hại của người chú mới nhận của anh, trong lòng cảm thấy nặng nề.
“Lý do thật sự khiến chú căm ghét tôi và nhà họ Từ đến như vậy là gì? Thậm chí có thể ra tay sát hại cả ông nội?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503565/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.