‘Thôi kệ vậy, dù sao đúng thật sắp tới cô sẽ rất bận rộn với những công việc ở DSM. Có mẹ của Từ Ngưng Viên ở đây, Phù Dung cũng bớt lo cho Niệm Thâm hơn.’, Phù Dung thở dài, tự an ủi bản thân mình cho những sự việc xảy ra trước mắt. Cứ như thế, sự việc mẹ của Từ Ngưng Viên sẽ đến sống chung với Phù Dung đã không thể thay đổi được.
Sáng ngày hôm sau khi Phù Dung bước ra khỏi phòng ngủ thì đã nghe thấy những tiếng cười khanh khách của Niệm Thâm vang lên.
“Ma mi, ma mi lại đây ăn sáng với con đi ạ.”
Tiểu Niệm đang ngồi ở bàn ăn, thấy Phù Dung thì liền hào hứng vẫy vẫy tay. Phù Dung mỉm cười, bước vào trong bếp thì mới thấy rõ. Trên bàn ăn còn xuất hiện thêm Từ Ngưng Viên và bà Năm.
“Phù Dung, cháu dậy rồi à? Để ta múc mì cho cháu nhé.”
Bà Năm đứng ngay quầy bếp, thấy Phù Dung vào thì nhanh chóng lấy thêm tô mà làm thức ăn.
“Cháu cám ơn.”
Phù Dung hơi ngượng ngùng, chỉ biết gật đầu cảm ơn bà Năm. Cô không ngờ mới sáng bà đã sang nhà cô nấu ăn như vậy.
“Tiểu Niệm, sao hôm nay con dậy sớm thế?”
Phù Dung ngồi vào bàn, sát bên cạnh Niệm Thâm. Cô đưa tay ra khẽ véo má con gái mà hỏi.
“Dạ. Tiểu Niệm dậy sớm để nấu đồ ăn sáng cho ma mi đó. Hôm nay ma mi ăn thật nhiều nhiều luôn nha.”
“Con nấu?”, Phù Dung bất ngờ.
“Đúng đó, tiểu Niệm giỏi lắm nha. Con bé biết cháu mấy ngày hôm nay ở bệnh viện không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503539/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.