“Tiểu Niệm ngủ rồi à?” Phù Dung nghe bà Nghiêm nói như vậy thì có chút thắc mắc. Không phải khi nãy Niệm Thâm còn ngồi coi phim hoạt hình à, sao lại ngủ nhanh được thế nhỉ? 
Bà Nghiêm nói xong câu đó thì đã chui lại vào trong phòng, khóa trái cửa không cho ai bước vào. Từ Ngưng Viên thì vẫn điệu bộ bình thản như vậy, nhún nhún vai mà nói tiếp: 
“Mẹ tôi bảo ngủ rồi thì chắc đúng thôi. Cứ để con bé ngủ với mẹ tôi một lát đi. Dù sao thì hôm qua tiểu Niệm mới bị sốt mà, hôm nay chắc chưa khỏe hẳn đâu.” 
Từ Ngưng Viên nói một cách hợp tình hợp lý, Phù Dung vẫn còn có chút hoài nghi trong lòng nhưng lại không biết phải phản bác thế nào. Mạc Tử Thâm thì khỏi phải nói, mặt mũi đã trở nên đen thui. 
“Vậy chiều…” 
Mạc Tử Thâm định mở miệng bảo anh dẫn Phù Dung đi trước, chiều quay lại đón Niệm Thâm thì Từ Ngưng Viên đã chen ngang. 
“Phù Dung, không phải khi nãy em bảo muốn đi đến cục cảnh sát sao? Đi thôi.” 
“Hả?”, Mạc Tử Thâm bị câu nói của Từ Ngưng Viên làm cho quên mất đi suy nghĩ ban đầu, lập tức nhìn Phù Dung thắc mắc: 
“Em tới cục cảnh sát làm gì?” 
“Bên đó báo đến xác nhận manh mối mới có được. Đi nhanh thôi”, Từ Ngưng Viên thay Phù Dung trả lời rồi kéo tay cô mà bỏ đi trước. 
Phù Dung chưa kịp phản ứng lại thì cả người đã bị kéo ra khỏi cửa nhà. Ủa? Khi nãy cô bảo với Từ Ngưng Viên là đến cục cảnh sát luôn bây giờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503532/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.