“Tôi là Phù Dung, phó tổng của DSM”, Phù Dung bật cười, ánh mắt lại có chút tang thương, “Nếu không phải tên Phù Dung thì tôi còn có thể là ai được chứ?” Câu hỏi đó Phù Dung không thể trả lời. Nhưng những đau thương khủng khiếp mà cô đã trải qua không phải là giả. Cuộc đời này không hề có chữ “nếu”, bởi vì vậy Từ Ngưng Viên, Nhạc Thanh Dao và cả người đàn ông đó nữa. Bọn họ chắc chắn phải trả giá cho những gì họ đã làm. 
Từ Ngưng Viên nhìn cô gái trước mặt, tim bỗng nhói lên một cái. Anh không hiểu vì sao dạo gần đây trong ngực liên tục đau đớn thế này. Chẳng lẽ anh mắc bệnh gì rồi? Hay là vì cô gái đang đứng trước mặt anh đây. Từ Ngưng Viên bước lên một trước, không tự chủ mà muốn đưa tay ôm lấy cô vào lòng. Để có thể giúp Phù Dung xua đi cái lạnh lẽo hiện tại. 
Thế nhưng Phù Dung lại lùi về một bước, tránh xa khỏi vòng tay của anh. Cô ngẩng đầu lên nhìn Từ Ngưng Viên. Trong ánh mắt của Phù Dung đã chẳng còn đau buồn gì nữa, mà thay vào đó là ý trêu chọc, châm biếm. 
“Mà sao anh lại hỏi thế? Từ tổng đã bắt đầu có hứng thú với tôi rồi sao?” 
Từ Ngưng Viên lại một lần nữa không nắm bắt được Phù Dung. Cô nàng ở trước mặt anh như một cái hố đen, bí ẩn và đầy rẫy sự khó đoán. 
“Chúng ta thật sự chưa bao giờ gặp nhau?”, Từ Ngưng Viên vẫn cố chấp mà hỏi lại. 
“Từ tổng, anh qua lại với nhiều cô gái đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503505/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.