Phù Dung bước vội vã vào xưởng linh kiện. Trên đường đi đụng trúng mấy người cô cũng không dừng lại xin lỗi. Phía sau lập tức vang lên vài câu mắng chửi khó nghe. “Phù Dung, em đi đâu vậy?”
Cánh tay Phù Dung bị nắm chặt lại, kéo ngược cơ thể cô về bên cạnh. Mạc Tử Thâm nhìn thần sắc trên mặt của Phù Dung thì cực kỳ lo lắng. Sao lại trở thành bộ dáng vô hồn này rồi?
“A. Tử Thâm?”, Phù Dung nhìn người đàn ông trước mặt, cố gắng lấy lại bình tĩnh.
“Cô gái đang tìm kiếm thứ gì ở trong cái xưởng này của tôi à? Nếu không thì nói ra thử xem? Nếu tôi biết sẽ chỉ cho cô đỡ mất công đi tìm.”
Một gã đàn ông bụng phệ, thấp người bước tới. Đầu gã để trọc, râu quai nón xùm xòa nhìn không mấy thiện cảm.
“Người này là?”, Phù Dung liếc mắt về phía Mạc Tử Thâm mà hỏi.
“Đây là trưởng quản ở xưởng linh kiện này. Em có gì thắc mắc thì cứ hỏi thẳng ông ta xem.”
Mạc Tử Thâm đứng sát bên cạnh Phù Dung, hoàn toàn là một bộ dáng bảo hộ cho cô.
“À, ra là trưởng quản. Xin lỗi vì khi này tôi có hơi thất thố rồi.”
Phù Dung lập tức lấy lại bộ dáng trong công việc của mình. Cô bước lên một bước, đưa tay ra bắt tay về người đàn ông đó rồi nói tiếp:
“Khi nãy tôi có nhìn thấy một người bạn cũ của mình đi tự trong xưởng ra ngoài. Không biết là trưởng quản đây có quen người đó hay không? Anh ta cao, gầy, mặc áo vest dài màu xám, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503503/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.