Phù Dung bị đám thuộc hạ của Từ Ngưng Viên lôi vào trong bệnh viện. Cô ngồi trước cửa phòng cấp cứu sáng đèn, nhìn Từ Ngưng Viên đang lo lắng đi qua đi lại. Sự lo lắng của Từ Ngưng Viên lúc này không phải là giả. Phù Dung không thể nhìn ra được trong lòng cô đang có tư vị gì.
Lớp băng trên mặt của Phù Dung đã bị rơi rớt hoàn toàn, lộ ra gương mặt lởm chởm vết thương, nhìn không ra mặt con người nữa rồi. Máu từ vết thương rướm ra, chảy xuống cả sàn hành lang.
“Này, tôi đưa cô đi băng bó.”
Một vị y tá thấy thương thế trên mặt của Phù Dung như vậy thì không thể nhìn nổi nữa mà đề nghị.
Phù Dung liếc lên nhìn người phụ nữ trước mặt đầy cảm kích. Cô có thể nhận ra đây là người y tá lúc đầu đã giúp cô băng bó vết thương.
Người y tá không thấy Phù Dung lên tiếng, tự quyết định mà kéo cô vào phòng sơ cứu ngay sát bên cạnh. Từ Ngưng Viên lúc này chẳng còn tâm trí nào quan tâm đến Phù Dung. Lãnh Khiêm cũng mắt nhắm mắt mở mà để Phù Dung rời đi. Lãnh Khiêm cũng cảm thấy gương mặt bị thương này của cô gái quá kinh dị rồi, anh nhìn thêm mấy cái mà đã ăn không vô.
“Mới có một đêm không gặp, sao cô lại để bản thân trở nên thê thảm như thế này hả?”
Người y tá thở dài, dùng nước muối làm sạch vết thương cho Phù Dung. Nước muối đổ vào sẽ khiến người ta đau rát. Thế nhưng Phù Dung chỉ ngồi trơ ra đó không động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503497/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.