Từ Ngưng Viên nói xong thì nghênh ngang bỏ đi. Để lại Phù Dung đứng trước cửa mặt mũi đen thui. ‘Khốn kiếp. Nói hay như hát ấy.’
Anh ta muốn cô mặc đồ đẹp thì có đồ đẹp để mặc ngay sao? Cũng không báo cho cô trước một câu. Phù Dung không đem theo bộ váy dự tiệc nào theo cả. Anh ta muốn cô thể hiện tốt thì cô có thể ngủ một giấc rồi trở nên xuất sắc ngay được à? Thậm thí Phù Dung còn không biết công ty đối tác mà Từ Ngưng Viên đang nói là ai, hợp đồng chuẩn bị đàm phán là liên quan tới vấn đề gì.
Phù Dung cảm thấy mình đang bị Từ Ngưng Viên chơi xỏ. Ngay từ khi Phù Dung đặt bút ký tên cái cái bản hợp đồng thực tập ấy thì đã rơi vào cái bẫy to lớn mà Từ Ngưng Viên giăng sẵn cho cô rồi.
“Rầm.”
Cô đóng mạnh cửa phòng khách sạn lại, quay trở lại ngồi trên giường thở phì phò vì tức giận.
Phù Dung cố bình tĩnh lại để nghĩ ra phương án xử lý cho những vấn đề trước mắt. Đầu tiên là cô phải có váy dự tiệc cái đã. Liếc nhìn quanh căn phòng, sau đó ánh mắt Phù Dung rơi vào chiếc điện thoại bàn. Cô bước tới, nhấc điện thoại lên gọi đến lễ tân khách sạn.
“Xin chào, tôi là khách thuê phòng 2412, tối nay tôi cần một bộ váy dạ hội. Không biết cô có thể giúp tôi đặt một chiếc váy giao đến đây không ạ? Mọi chi phí tôi sẽ chịu.”
Phù Dung dùng tiếng anh lưu loát để trao đổi với người lễ tân. Thật ra Phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503473/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.