“Sao thế?”
Phù Dung khó hiểu, định tới kéo tay Từ Ngưng Viên thì đúng lúc này lại thấy một mảnh gỗ rực lửa rớt xuống ngay chỗ Từ Ngưng Viên đang ngồi. Phù Dung không kịp suy nghĩ, vội vàng lao đến che hẳn lên người Từ Ngưng Viên.
“Á.”
Mảnh gỗ cháy dở khiến cho ngoài lưng Phù Dung bị bỏng một mảnh da lớn. Cô la lên một tiếng rồi cố gắng hất nó xuống khỏi người. Sau đó Phù Dung vội vàng xem thử Từ Ngưng Viên có bị thương chỗ nào không.
“Từ Ngưng Viên, anh không bị rơi trúng người chứ? Có ổn không? Mau đứng dậy ra ngoài đi”, Phù Dung hấp tấp níu lấy cánh tay Từ Ngưng Viên.
Trong lúc Phù Dung gấp gáp và hoảng sợ như vậy thì Từ Ngưng Viên vẫn trầm mặc như cũ mà nhìn Phù Dung.
Anh cảm thấy cô nàng trước mặt anh thật là ngốc. Rõ ràng khi nãy anh đã chuẩn bị lăn qua một bên là tránh được mảnh gỗ rực lửa đó rồi. Thế nhưng cô ta lại đè lên anh, khiến anh không tránh được còn lưng của cô thì bị thương.
Cả cánh cửa kia cũng vậy, Từ Ngưng Viên bình tĩnh, không thèm làm gì hết bởi vì anh biết đám thuộc hạ của anh tới rồi. Lãnh Khiêm không phải là một tên vô dụng. Anh chỉ cần cố gắng giữ sức chờ đến lúc Lãnh Khiêm đến là được, vậy mà cô nàng này cứ cố chấp mở cửa cho đến hủy hoại cả đôi tay.
Từ Ngưng Viên nhìn chằm chằm mà không nói gì hết càng khiến Phù Dung trở nên sợ hãi hơn.
“Này, Từ Ngưng Viên, anh không phải bị cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503462/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.