Phù Dung bị trói tay rồi bị áp giải vào trong cánh cửa khi nãy Ánh Vân đã đi vào đấy. Bên trong lại là một tòa cao ốc khác. Phù Dung bị đem lên lầu cao, ném vào một căn phòng trống. Cô bị đau vì cú ném mạnh mà rên lên một tiếng.
“Hừ. Con nhóc không biết lượng sức mình. Nơi đây không phải là chỗ cô nên đi đâu.”
Là người đàn ông khi nãy đã bắt cô, Phù Dung có thể nhận ra được giọng nói đó. Hiện tại cô mới quan sát kỹ được hình dáng của hắn. Gã ta để râu quai nón, thân hình cao lớn, bên tay lăm lăm khẩu súng. Phù Dung cảm thấy rất kỳ quái, ở đây là chỗ nào mà bọn họ ai cũng được trang bị súng? Nơi đây có bí mật gì không thể cho người khác biết được sao?
“Tôi xin lỗi. Tôi đi nhầm rồi. Anh có thể thả tôi ra được không? Tôi hứa sẽ không bao giờ quay trở lại đây nữa”, Phù Dung run rẩy mà nói. Cô quả thật là đi nhầm rồi.
“Đi nhầm. Ha ha. Cô tưởng tôi dễ bị lừa lắm sao? Ngay từ lúc cô bước chân vào là đã bị phát hiện rồi. Tôi còn tưởng cô muốn đến đây làm gì. Ai ngờ lại là theo dõi Ánh Vân?”, Gã ta cười lớn, cảm thấy cô nàng trước mặt quá ngây thơ.
‘Tên này có quen biết Ánh Vân? Vậy xem ra cô muốn rời khỏi đây không phải chuyện dễ dàng gì rồi.’
Phù Dung thầm nghĩ trong đầu. Nếu là người không biết cô là ai còn dễ. Nếu Ánh Vân biết cô đi theo sau cô ta mà đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503459/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.