Phù Dung trở về căn phòng bé tí nơi góc khuất cạnh nhà bếp. Cô chôn mình vào trong chăn, quấn chặt lại cố gắng ru mình vào giấc ngủ. Phù Dung cảm thấy mình thật lạnh, rất lạnh. Trong bóng tối mơ màng đó Phù Dung dường như nhìn thấy một thứ rất đáng sợ đang chờ cô, chuẩn bị há miệng ăn thịt cô. Phù Dung bị giấc mơ kinh hoàng ấy làm bừng tỉnh dậy, cả người đầm đìa mồ hôi thế nhưng vẫn lạnh đến run rẩy.
Phù Dung biết mình bệnh rồi. Cô bò đến bên chiếc balo đã đem về từ phòng trọ cũ,mò lấy từ trong đó ra một viên thuốc, bỏ vào miệng rồi cố nuốt xuống. Vài phút sau thuốc phát huy tác dụng, Phù Dung cảm thấy cơ thể dễ chịu hơn chút. Cô ngồi dậy bước vào phòng tắm để lau sơ qua cơ thể đầy bụi đất. Phù Dung tự rửa vết thương rồi thoa thuốc lên đó. Làm xong hết tất cả mọi chuyện thì trời cũng gần sáng. Cô quay trở lại đống chăn gối của mình, muốn nằm ngả lưng một tí rồi sẽ đứng dậy làm việc nhà cho Từ Ngưng Viên.
Phù Dung từng nói rồi, cô nhận tiền của Nhạc Thanh Dao thì nhất định sẽ giúp cô ấy trả nợ cho Từ Ngưng Viên. Tuy nhiên mạng sống này vẫn phải là của cô, cô nhất định phải bảo vệ nó thật tốt. Từ Ngưng Viên muốn hành hạ, sai bảo cô như thế nào cũng được, chỉ duy nhất mạng của cô thì anh ta không có quyền đụng vào. Nhất định không được đụng vào nó. Cô còn phải giữ cái mạng này lại để chờ mẹ cô tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1503437/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.