Hạ Chi Linh cô to gan nắm. Cô dám đánh tôi. Để về nhà tôi xử lý cô thế nào.
- Không... không... ư... bỏ tôi ra. Cứu cứu tôi với.
Mặc kệ sự phản kháng của cô Phó Cẩn Hiên vác cô lên vai và đi đến chiếc xe vứt cô vào trong xe và phóng về biệt thự. Đến nơi anh đậu xe vào gara và kéo cô ra khỏi xe vứt cô xuống sàn lạnh buốt.
- Á. anh bị điên sao?
- Mạnh mồm quá. để tôi xe cô còn mạnh mồm được bao lâu. Người đâu mang roi sắt ra đây.
- Dạ thưa cậu chủ đây ạ.
Phó Cẩn Hiên từ bước về phía cô. Hạ Chi Linh lắc đầu và nên tiếng cầu xin tha cho cô nhưng đổi lại là một nụ cười sắc lạnh của anh và kèm theo tiếng roi sắt rơi xuống da thịt của Hạ Chi Linh.
- Á... đau... không..
Hạ Chi Linh nên tiếng cầu xin, đến khi cô không còn sức để thở nữa cô và ngất đi đối phương mới tha cho cô. Phó Cẩn Hiên không một chút áy láy mà kèm theo đó là sự khinh bỉ vì hắn nghĩ cô luôn tỏ ra yêu đuối để kẻ khác thương hại.
- Người đâu nhốt cô ta vào nhà kho cho tôi. Dùng nước lạnh hất vào mặt cô ta cho tỉnh dậy.
- Dạ cậu chủ.
Đám người hầu vô cùng sợ, người nào người đấy đều run bần bật nên. Không ai dám làm trái ý của Cẩn Hiên nếu không muốn chết sớm. Họ mang Hạ Chi Linh vào nhà kho lúc này thân xác cô đầy máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thay-the-cua-pho-tong/2901723/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.