Không ngờ có ngày Phó Tổng của chúng ta lại cầu xin và biết cả cảm ơn người khác cơ chứ?
Bạch Ngôn nên tiếng trêu anh. Không cà khịa anh thì tên Bạch Ngôn này không chịu được mà.
- Cậu cũng bớt cà khịa tôi đi.
- Đấy đấy biết ngay mà. Vừa mới cúi đầu cảm ơn người ta xong giờ...
- Còn đỡn hơn cậu bảo sao giờ chưa có bạn gái.
- èm.. èm.. cậu giờ khác gì tôi đâu.
- Đơn hơn cậu đó. Thôi không nói với cậu nữa. Tôi về chăm vợ con đây.
Phó Cẩn Hiên anh giờ chỉ muốn bên cạnh vợ con mình mà thôi. Anh mặc kệ mọi chuyện sẽ đi về đâu nhưng lúc này anh vẫn muốn bên cô. Sau sáng mai anh sẽ không xuất hiện trước mặt cô nữa tránh cho cô kịch động mà ảnh hưởng đến sức khỏe.
- Bạch Ngôn tôi nhờ cậu nếu cô ấy tỉnh dậy có hỏi là tôi đến hay không thì mong cậu bảo tôi không đến nhé.
- Tại sao cậu phải làm vậy?
- Bạch Ngôn à. tôi sợ cô ấy nhìn thấy tôi lại ảnh hưởng đến sức khỏe cô ấy. Chẳng phải vì tôi mà cô ấy gặp nguy hiểm sao?
- Nhưng cậu cũng nên thể hiện tình ý của mình cho cô ấy hiểu.
- Cái đó tôi sẽ tính sau.
Nói xong thì Phó Cẩn Hiên bước ra khỏi phòng Bạch Ngôn anh vào phòng của Hạ Chi Linh. Cô vẫn ngủ chắc do lúc sinh cô mệt quá. Nhìn thấy cô ngủ ngon bên con trai anh cũng yên lòng. Bỗng dưng bé con khóc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-thay-the-cua-pho-tong/2901676/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.