Nó cũng chỉ biết cười chừ , bởi nó đã quá quen thuộc với vị trí tâm điểm của sự chú ý rồi . Chẳng hề quan tâm nó bước nhanh vào trong phớt lờ những ánh mắt trái tim dành cho mình . Nó lạnh lùng bước đi . Các bạn đừng thắc mắc tại sao nó quá nhiều khuân mặt từ dễ thương , bướng bỉnh đến đanh đá chua ngoa , dịu dàng nết na nay còn thêm lạnh lùng bất cần nữa , hãy dần dần thích nghi đi bởi chính nó tự nhận cuộc sống của nó như một bộ phim và nó là diễn viên mà diễn viên thì có bao giờ là thật.................
Riêng ánh mắt ấy vẫn dõi theo từ cử chỉ đến vẻ mặt bên ngoài và không hề nghĩ đến việc sẽ chán , và cậu đã nhận một hậu quả thích đáng
-Anh gì ơi , sao anh đẹp trai vậy.
-Trời ơi cứ như diễn viên điện ảnh á
-AAAaaaaa tao biết rồi chả phải đại công tử Thiên Vũ sao( nhân vật này mình đã giới thiệu ở đầu truyện rồi đó).
-Trời công ti đứng đầu Đông Nam Á về ngành xe hơi sao .
-Đẹp trai thật.
...................................
Phải đó chính là đại công tử Thiên Vũ , anh không thích sự ồn áo chút nào cả rất là phiền phức . Tự trách bản thân quá sơ ý ( ai biểu ngắm gái làm chi) để phát hiện ra , haiz bây giờ rắc rối như thế này , lại phải đóng vai miếng thịt bị bao nhiêu ruồi muỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-sieu-quay/2244950/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.