Nhìn hắn bước đi nó đau đến mức như muốn nổ tung, trái tim nó đang gào thét đang rỉ máu đang tan nát có ai biết được chứ? Hay chăng nó đang bị trừng phạt viiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiì đã dối lòng mình..............
-Em ghét anh vì anh đã đánh cắp mất trái tim của em , em hận anh vì đã làm nó tổn thương , nhưng vì anh em sẽ từ bỏ để anh được hạnh phúc bên người con gái anh yêu . Hạnh phúc nhé Hàn Phong . Nó nói trong nước mắt một tay ôm lấy con tim đang đau nhói lên từng cơn .
Ai nói yêu chỉ toàn là màu hồng
Ai nói yêu là chỉ hạnh phúc
Ai nói yêu là không đau khổ
Ai nói yêu là không hối tiếc
Nhưng đã không hối tiếc vì đã yêu một người.................
Hắn bước đi trên con đường tráng nhựa đôi mắt lạnh lùng hướng về khoảng không những bông hoa giấy bay trên bầu trời , chợt hắn đưa tay đỡ lấy một bông chăm chú nhìn , mỉm cười cũng không rõ lí do .
Bông hoa này cứ như nó vậy mỏng manh nhưng lại mạnh mẽ mặc cho đã lìa cây mà vẫn tự do bay trên trời , chập chờn đẹp đến động lòng người . Một làn gió nhẹ thổi qua lạnh buốt bông hoa giấy quyến luyến rời xa bàn tay của hắn rồi cũng đi theo làn gió nhẹ....
Gió cuốn hoa bay đi
Đi đi mãi không lối thoát
Gió là ai liệu có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-sieu-quay/2244934/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.