Tay trái đã bị nó nắm chặt , hắn dùng tay còn lại vuốt lên mái tóc mềm nụ cười rạng rỡ đầy hạnh phúc .
-Anh yêu em dù em có là ai đi nữa vợ à .Hắn thì thầm bên tai nó , giọng nói vô cùng dịu dàng ngọt ngào đưa nó tới một phương trời chỉ có màu hồng của hạnh phúc ...chỉ có nó và hắn cùng tình yêu mãi mãi trường tồn .
Là hắn chưa kịp nói đến ba chữ này thì đã bị nó cướp đi trí nhớ , làm hắn 2 năm khổ sở phải bắt đền mới được, gương mặt hoàn mỹ cũng đã bớt nhợt nhạt hơn nụ cười vẫn nở như hoa mùa xuân... đã lâu rồi hắn chưa cười tươi như thế này ...là lúc nó rời xa hắn .
" Dù có thể nào đi nữa tôi vẫn yêu em như lúc này mãi mãi , dù em là Băng Nhi hay Tiểu Vi đi nữa vì điều tôi yêu là tâm hồn của em "
-Em yêu anh phong à . Nó cũng mỉm cười nước mắt vẫn rơi nhưng rơi vì hạnh phúc , gương mặt ngước lên ...đôi môi đỏ mọng mấp máy âm thành nhẹ như bưng .
Giờ đây họ chỉ thấy gương mặt của nhau , tình yêu ấy là bất diệt dù 2 năm hay nhiều năm nữa tình yêu ấy mãi mãi tồn tại chỉ có tăng chứ không có giảm .
-Đi thôi .Cậu không muốn nhìn nữa , Vũ Phong thừa nhận là mình muốn trốn tránh nhưng phải đối diện với sự thật này cậu không đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-sieu-quay/2244803/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.