Nếm nước mắt chảy ngược vào tim...
Em không tin là anh lừa dối...
Sự thật sẽ thế nào nếu lại bị sửa đổi...
Thôi thì em cũng đành buông lơi...
...................
Sự mất tích đột ngột của Nữ Hoàng khiến tất cả mọi người đều nháo nhác, Yul như chết đứng trên ngai vàng. Bất cứ tiếng ồn nào cũng không thể khiến hắn bận tâm được nữa.
... Xư Bi... Lại một lần nữa... tuột khỏi tay hắn... Không thể nào...
.........................................
Trong lúc đó, tại lâu đài của cái YuMi, Xư Bi đã bị bắt nhốt trong vòng tay xiềng xích của nó. Không thể thoát ra được, con bé chỉ biết kêu gào lên thảm thiết. Đứng đằng sau những song sắt cứng đanh, nó hét lên từng tiếng ầm trời:
- Thả tôi ra! Cô làm cái trò quái gì vậy hả! Có giỏi thì đường đường chính chính ra đây đối mặt với tôi xem nào! Chỉ có thể bắt cóc lén lút thế này thôi sao!!
Những lời nói của Xư Bi phần nào cũng làm kích động đến lòng kiêu lãnh của cái YuMi, nhưng không quát lại, nó chỉ khẽ cười khẩy rồi phẩy tay một cái khiến cho tất cả những song sắt kia đều đột ngột biến mất. Đưa bước tới lại gần Xư Bi, YuMi ngước lên nhìn nó đầy khiêu khích.
- Bình tĩnh đã nào! Tôi đưa cô đến đây chỉ vì có ý tốt thôi mà!
- Hừ! Cô mà cũng có ý tốt được sao!
- Đừng nổi giận như vậy chứ! Ý tốt của tôi... cô sẽ được biết ngay sau đây thôi!
Nói rồi, nó liền dắt Xư Bi đến một căn phòng, mà ở đó, mọi sự thật đều bị rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-quy/95002/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.