Lon ton chạy đến bên bờ biển, nhìn từng làn sóng chợt đến chợt đi ùa tới chân nó như vẫy đùa đung đưa khiến con bé lại chợt giật mình! Nó vội vàng lui lại như không muốn bước tiếp nữa, mặt xanh xao...
- Xư Bi! Em sao vậy?! – Giọng Jen dịu dàng bất ngờ cất lên.
Ngơ ngác quay ra nhìn, con bé lại cúi đầu bối rối... cố gắng mãi mà nói chẳng lên lời.
- Hưm... em... em...
Nhìn con bé cứ đưa mắt liếc xuống làn nước mà hoa lên vì do dự, Jen chợt cười thầm vì hắn đã hiểu ra ngay. Vội vàng đi kiếm đâu đó một cái phao bơi, Jen mỉm cười đưa cho nó.
- Cầm lấy này. Có thể thứ này sẽ giúp được em.
Nhận lấy chiếc phao bơi xinh xắn hình... con vịt. Xư Bi hơi nghệt mặt, nhưng rồi nó cũng cố gắng trấn tĩnh lại mình bằng cách hít thở thật nhịp nhàng rồi nhoẻn miệng cười cảm ơn với hắn. Dù sao thì cũng đã ra tới biển rồi, chẳng lẽ lại không liều mình... xuống tắm!
Nghĩ thế, nó liền mím môi, rồi lon ton chạy thẳng ra biển theo sự chỉ dẫn của Jen sunbea. Thấy nó cứ nắm chặt tay mình, hơi run lên vì sợ hãi, mặc dù đã có phao làm " bạn ", Jen lại phì cười thích thú – " Sao mà nhóc ngố thế! ".
Chìm mình lâng lâng nơi bờ biển, để nước chỉ có thể dâng tới ngang ngực mình thôi, Xư Bi bắt đầu buông phao ra và tập vùng vẫy. Cầm chắc lấy tay Jen, nó cố gắng thả mình lơi lỏng rồi quẫy quẫy đôi chân để người đung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-quy/94991/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.