Đôi khi Quỷ cũng muốn nghỉ ngơi...
Một ngày để cơ thể buông lơi...
Truy Hồi mãi cũng quá mệt rồi...
Nhưng nó sẽ nghỉ... cùng một người...
Là ai đó?!
——————————
Chẳng biết là có thể cứu được hay không nếu như không phải là Yul đang có mặt ở đó... Vừa thấy con bé định lao vút vào đoàn tàu đang chạy vùn vụt, ngay lập tức, Yul vội vàng tung đôi cánh, rồi đột ngột lướt vụt qua, kéo tuột cả Xư Bi lẫn đứa bé thoát khỏi đoàn tàu...
Ngay cả khi đã đặt hai đứa xuống nơi mặt đất an toàn, Yul vẫn vội vàng thở gấp... Hắn nhìn Xư Bi, đang ôm chặt con bé YuZu trong tay, mắt trừng lên rồi lia lịa quát!!!
- Cô bị điên rồi hả!! Hâm!! Hay dở hơi!!! Xém chút nữa là tiêu mạng rồi đấy có biết không!!! Sao lúc nào cô cũng ngẩn ngơ như thế hả?!!!
Vừa mắng, Yul vừa thở hắt ra tức tối... nhưng thực ra là hắn lo, hắn đã rất lo... nếu như lúc đó... chỉ cần chậm một giây thôi... không hiểu số phận Xư Bi sẽ như thế nào nữa. Nói rồi, hắn bất ngờ ôm trầm lấy Xư Bi... thật chặt... để có thể lặng yên nghe thấy những tiếng " ưng ức " đang nấc lên nơi cổ họng của con bé... " Xư Bi đang khóc " – Yul cảm nhận thấy vậy. Nhưng hắn vẫn ngồi im, vì hắn không muốn quấy rầy con bé.
- Cứ khóc đi... đồ ngốc...
Nhẹ nhàng vuốt lên làn tóc nâu mềm mại của con bé, Yul chợt giật mình khi thấy linh hồn của YuZu đang từ từ tan biến theo mây trời.
- Xư Bi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-quy/94984/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.