Theo như sự sắp xếp thì cô phải ngủ cùng Cố Mạc, sao cô lại có thể quên truyện hệ trọng này được chứ cô và anh ta đã chính thức là vợ chồng. Nhìn căn phòng trước mắt mà cô không khỏi chán nản, vậy là phải ngủ chung với anh ta. Tuy hơi lớn tuổi nhưng đẹp trai a~ cô rất thích, suy đi tính lại thì cô cũng đâu có lỗ gì đâu mà còn được ngủ chung với trai đẹp nữa. Nghĩ một hồi thì cô ngủ lúc nào không hay, khi tỉnh lại thì trời cũng đã sập tối, lúc này tiếng chuông điện thoại reo lên, cô cầm điện thoại lên thì ra là Cao Tuấn điện đến.
- Alo
- Hôm nay cậu xin nghĩ nghe nói bị bệnh, cậu thấy khỏe hơn chưa.
- A, tớ khỏe hơn rồi
Ngọc Ân thầm nghĩ chắc là do Cố Mạc xin giúp cô rồi, ngoài anh ra thì con ai nữa chứ, chẵng lẻ là ba cô sao, không thể nào có chuyện đó được. Lúc này giọng nói ấm áp phát ra từ trong điện thoại của Cao Tuấn lại vang lên:
- Nếu cậu mệt thì nghĩ đi, nào khỏe hoàn toàn rồi đi học lại.
- Mình khỏe hơn rồi cậu không cần lo a.
- Ừm, khi nào cậu đến trường mình sẽ dạy lại cho cậu, nếu không đủ thời gian thì chúng ta có thể học tại nhà cậu cũng được.
- À không cần đâu, mình học ở trường cũng được mà
- Ừm, cậu đã ăn uống gì chưa?
- A, mình chưa ăn nữa.
- Cậu mau đi ăn đi
- Bái bai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-nho-cua-dai-tong-tai/2576607/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.