Sau khi đã dùng bữa xong, mọi người cùng nhau xem tivi, uống trà, ăn bánh. Ngày hôm nay của cô hình như chỉ toàn là ăn và ngủ thôi đó, kiểu này thế nào cũng tiép tục tăng cân. 
- Các con ở nhà với bà nội, ta với mẹ các con đi công chuyện chút. 
- Dạ 
Vậy là chỉ còn lại Bà nội Cố ở lại với bọn họ, nhưng ngặt nổi bà lại đòi đi ngủ sớm nữa chứ, vậy thì cô chơi với ai đây. Ngồi một mình khá buồn nên cô đi về phòng. Hơizzz, hong biết mọi người bị sao nữa, ai cũng đi mất tiêu hết chơn, anh Lập Thành thì có việc trên bệnh viện nên vừa ăn cơm xong cũng đã đi rồi, chỉ còn cô với Cố Mạc ở nhà, vậy thì đi ngủ một giấc đi để sáng còn thức sớm đi học nữa a. 
Vừa mở cửa bước vào thì có một lực mạnh đẩy cô vào cánh cửa, trong khoảng tối mờ ảo cô có thể nhận ra là Cố Mạc. 
Dáng người anh thật sự rất cao lớn, anh ôm chặt cô không buông. Cô chỉ cao 1m58, khi bị anh ôm sát như vậy thì mới tới ngực anh mà thôi. 
Cô bị Cố Mạc nâng cằm lên để nhận trọn nụ hôn của anh. Ngọc Ân cảm giác thấy mình sắp bị anh hút hết dưỡng khí, cô sắp thở không nổi nữa rồi. Anh hôn rất cuồng nhiệt không hề nương tình chút nào. 
Ngọc Ân dùng hết sức mình muốn đẩy anh ra nhưng sức cô yếu ớt không đẩy nổi anh. 
- Ưm... 
Mặt Ngọc Ân đỏ ửng lên, nhưng anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-nho-cua-dai-tong-tai/2576150/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.