- Chỉ một bức tranh. Cô có biết đây là món quà mà Lý Nhiên đã tặng cho tôi không HẢ? 
Lại là Lý Nhiên, Cố Mạc lúc nào cũng chỉ biết đến mỗi cô gái đó, chỉ một bức tranh mà đã thay đổi thái độ với cô rồi. Không biết sau này còn có chuyện gì nữa. 
- Người chết thì cũng đã chết rồi. Anh cần gì phải tối ngày nhớ nhung chứ. 
Vừa dứt lời xong thì đã nghe tiếng 'bốp'. Cú tát như xé nát cả tâm can cô. Ngọc Ân bàng hoàng vẫn không tin là anh lại có thể đánh mình. Giọt nước mắt của cô gái nhỏ tuôn như suối trào. Anh lại vì Lý Nhiên mà đánh cô. 
Cố Mạc sau khi đánh rồi mới chợt nhận ra hành động của mình hoàn toàn sai trái. Tại sao anh lại không kìm chế cảm xúc được chứ. Cố Mạc đưa tay chạm lên gò má đỏ ửng đang dính đầy nước mắt đó thì bị Ngọc Ân hất văng ra. 
- Anh hay lắm Cố Mạc. Lại vì một người đã chết mà đánh tôi sao. 
- Không phải... 
Cố Mạc còn tính nói gì thêm thì đã bị Ngọc Ân chen ngang. 
- Trước giờ tôi cứ nghĩ chỉ cần mình thật tâm yêu anh, dành hết tình cảm thì sẽ có một ngày anh hồi đáp lại tình cảm của tôi. Nhưng Cố Mạc à, chính cái tát ngày hôm nay đã biết mình đã sai như thế nào khi tin tưởng có thể thay đổi được tình cảm của anh. 
- Anh không cố ý làm như thế. Chỉ là anh không kìm được cảm xúc khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-nho-cua-dai-tong-tai/2575662/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.