Trong đêm tối yên tĩnh, Tần Quỳnh cùng Tô Hoa Nam đứng ở trên ban công, gióthổi bay mái tóc Tần Quỳnh, cô ta tiện tay vén, nhưng cũng hết sức phong tình.
Bây giờ mặc dù cô ta mặc đồng phục bệnh nhân, cũng khôngthể phủ nhận cô ta rất đẹp, Tô Hoa Nam thu hồi tầm mắt quan sát cô ta,mở miệng, “Tôi hi vọng cô thu tay lại!”
Tần Quỳnh cười một tiếng, “Có ý gì?”
“Cô nên biết!” Tô Hoa Nam nói nghiêm nghị.
Tần Quỳnh không có trả lời, mà đưa ngón tay dài nhọn ra đặt trên lan can,ngón tay ngọc thon dài trắng như tuyết, nhưng khi Tô Hoa Nam nhìn vàotrong mắt thì đáng sợ như dính máu tươi, giống như Hấp Huyết Quỷ trongTây Du Ký.
“Tôi bảo cô thu tay lại vì không hề muốn thương tổn cô” Tô Hoa Nam nói khẽ, giống như bị bóng đêm vô tận che giấu.
Tần Quỳnh nâng con ngươi lên nhìn anh, tròng mắt đen nhánh bắn ra ánh sángchế nhạo, “Hiện tại muốn tôi thu tay lại, có phải quá chậm rồi không? Tô Hoa Nam, anh đừng quên, chính anh tới tìm tôi đấy, hiện tại muốn tôithu tay lại, anh mềm lòng hay là sợ rồi hả?”
Đáy mắt Tô Hoa Namthoáng qua màu sắc hiểm độc, “Cái này cô không cần biết, nhưng mà hiệntại tôi muốn cô thu tay lại, hơn nữa tiền tôi cho không ít hơn.”
Không sai, Tần Quỳnh xuất hiện không phải tình cờ, lúc Tô Hoa Nam biết đượcĐoan Mộc Mộc trở lại bên cạnh Lãnh An Thần lần nữa thì anh cũng khôngcam lòng, lần thứ nhất vô tình gặp được, anh gặp được Tần Quỳnh thìthiết kế tiết mục trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-nho-bi-gat-cuoi-cua-tong-giam-doc/1824562/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.