Cô thẫn thờ bất động,thừa nhận anh chiếm đoạt, nhìn như khéo léo thuận theo, nhưng Lãnh AnThần biết cô đang kháng cự không tiếng động.
Chuyện đã giải thích rõ ràng, cô còn chưa chịu tha thứ cho anh sao?
Cô đến tột cùng muốn anh làm thế nào đây?
Cái loại cảm giác không cách nào nắm trong tay khiến Lãnh An Thần phátđiên, cũng làm cho anh sợ, anh hôn tăng thêm sức lực, cánh môi như hoacủa cô cơ hồ bị anh vò nát, nhưng chân chính bể chính là lòng của cô.
Tất cả không cam lòng cuối cùng chỉ có thể hóa thành bất đắc dĩ, anh buôngcô ra, thô thở gấp rơi vào chóp mũi cô, âm thanh đục ngầu, lộ ra khổ sởđè nén, “Đến tột cùng em muốn thế nào đây hả?”
Đoan Mộc Mộc chậmrãi nâng con mắt lên, đáy mắt đen nhánh đều tối, không nhìn ra gợn sóng, hoàn toàn không nhìn ra là mới bị người hôn qua.
“Hôn xong chưa? Hôn xong rồi liền thả tay.” Âm thanh của cô lạnh như vậy, lạnh tựa nhưmùa đông khắc nghiệt, không có một chút nhiệt độ.
Anh chỉ cảmthấy tất cả lời muốn nói nhất thời đều cắm ở trong cổ họng, như ăn phảixương cá, Đoan Mộc Mộc thấy anh không hề cử động, giơ tay lên đẩy anh,thân thể từ bên cạnh anh sát qua, cuối cùng anh không muốn buông ra nhưvậy, một tay bắt được cô.
Cô trừng, đáy mắt u ám lập tức lóe ra tức giận, “Buông tay!”
Anh không thể thả tay, nếu như thả, chỉ sợ cũng không có cơ hội cầm nữa.
Cô gái này giống như là cát chảy trong tay, luôn để cho anh cầm, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-nho-bi-gat-cuoi-cua-tong-giam-doc/1824464/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.