"Được rồi được rồi! Nhưng mà lần này em cũng không nên ở trong nhà của Duy Đông nữa. Tô Tô đã trở lại rồi, em phải để cho vợ chồng trẻ nhà người ta ân ân ái ái nữa chứ, em còn càn rỡ cố tình vào ở nhờ nhà Duy Đông làm cái gì, mau cùng anh về nhà đi."
Tư Dận hòa nhã đi tới gần ôm vào bả vai của Ương Ương. Ương Ương hừ lên một tiếng, lúc này mới xoay người lại, vẻ bất đắc dĩ: "Vậy sau này anh có còn cùng gây gổ với em nữa không?"
"Không dám, không dám nữa!" Tư Dận cuống quít đáp lại.
Tô Tô liền cười khanh khách: "Ha ha, Tư Dận ơi Tư Dận, anh mà cũng có ngày hôm nay sao!"
"Anh đây là cam tâm tình nguyện, em cứ ở đó mà ao ước đi!" Tư Dận kéo Ương Ương đi về hướng xe ô tô đang đỗ: "Duy Đông, hôm nào chúng ta ra ngoài uống rượu, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn bây giờ chúng tôi đi về trước đã."
"Hai người trở về đi thôi, trở về đi thôi, về sau cũng đừng nên cãi nhau..."
Nguyễn Duy Đông bộ dạng rất giống một người anh cả, ân cần dặn dò, sau đó nhìn xe của bọn họ đi rồi, anh mới kéo Tô Tô đi về nhà.
Xe khởi động đi được một lúc, gương mặt của Ương Ương vẫn luôn một mực tươi cười đến lúc này mới từ từ trở nên ảm đạm. Cô tránh ra khỏi cánh tay của Tư Dận, quay mặt nhìn ngoài cửa xe, trầm mặc không nói lời nào.
"Em đã ly hôn rồi sao?" Tư Dận liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-muoi-chin-tuoi/2488482/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.