Cú xoay người đó khiến cho tôi cảm giác hụt hẫng,tôi muốn bước tới chỉ để hỏi thăm nhưng dường như chúng tôi có lẽ chỉ là những gì đã cũ…
Cảnh tới để bắt những chiếc xe sang được chuyển từ bên nước ngoài về theo diện trao tặng,họ làm chui để trốn thuế…trong công việc thì anh ta luôn luôn nghiêm túc …ánh mắt nghiêm nghị,hành động dứt khoát khi hô câu “ Bắt hết”…
Liên nắm tay Tuyết rồi kéo đi…
-Đi thôi anh ta coi như người dưng rồi
-Thì vốn dĩ đã là người dưng,chỉ là muốn bước tới để hỏi thăm xem anh ấy có khoẻ không và con của chúng tôi thế nào,nhưng dường như khó có thể mở lời…cũng khó có thể nhìn nhau…
-Thôi thì cứ như anh ta nói “ quên hết đi” hãy quên đi mà sống
-Phải…quên đi mà sống thôi…
Cảnh đứng bên trên cao đang chỉ đạo bắt hàng,anh ta nhìn Tuyết và đám người đi cùng dần xa khuất…Bảo trợ lý thở dài
-Khi nãy hình như cô ấy định hỏi gì đó…
-Tốt nhất là đã không dính dáng gì đến nhau nữa thì hãy xem nhau như người xa lạ,như thế dễ cho cả hai…
-Em biết anh làm vậy để giải thoát cho cả hai,anh cũng khó xử khi cô ấy lại là con của kẻ gây ra cái chết cho chị Linh…
-Còn tôi lại là kẻ thấy chị cô ấy sắp chết mà không cứu,duyên nợ quá nhiều ở cạnh nhau sẽ khiến đau thương ngập tràn đau thương…
Tại nhà Yến…
Cô ta điều tra về cô gái hôm trước đi cùng Cảnh ,một thám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-moi/3272062/chuong-24.html