Đó là Thu, cô ta bị linh hồn con rắn đen chiếm giữ thân xác, bây giờ cô ta đã biến thành một xác sống.
Ánh mắt Thu lóe lên những tia sáng màu đỏ nổi bật trong bóng đêm, khóe miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị, thẳng bước đi đến phòng làm việc của Vũ.
Chiếc lưỡi dài loằng ngoằng liên tục thò ra thụt vào khỏi khoang miệng, phát ra tiếng "xì xì" lạnh gáy.
Cửa phòng khóa chặt, Thu chẳng động tay đến chốt cửa một lần mà giống như xác sống, trực tiếp dùng thân mình tông thẳng vào cửa, cánh cửa đổ ầm xuống, cô ta thẳng bước đi vào trong.
Thảo trốn trong gầm bàn chỉ biết co rúm người, tay bụm chặt vào miệng cố không bật ra tiếng khóc.
Tiếng "xì xì" vọng vào tai Thảo càng lúc càng rõ, "ầmmm" một tiếng, cái bàn Thảo đang trốn bị hất tung lên, cô sợ hãi nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Thu đang nhìn mình chằm chằm.
Khóe miệng cô ta ngoác đến tận mang tai, lưỡi dài bằng gang tay, liên tục thò ra thụt vào.
Cô ta cất giọng cười thích thú, đôi tay lòng khòng như xác khô tóm Thảo lên như tóm một thứ đồ nhẹ bẫng, đưa lên trước mặt lắc qua lắc lại như đang nghịch búp bê.
Thảo bị bệnh tim, đã sớm bị dọa cho ngất lịm.
Cô ta há miệng cắn một cái vào đầu Thảo, đưa lưỡi liếm láp những giọt máu đang chảy ra, khuôn mặt bỗng trở nên dữ dằn đáng sợ, cô ta ném phịch Thảo xuống đất.
"Chủ nhân, ta không cần thứ máu này."
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733604/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.