Tiếng "ting ting" thanh thúy vang vọng khắp không gian tĩnh lặng.
Người đàn ông trung niên nhìn điện thoại, mắt sáng lên, ông ta hét toáng lên bằng chất giọng oang oang mừng rỡ:
"Chuyển tiền rồi! Tao cứ tưởng lão già đấy nói chơi, hóa ra lão chuyển tiền thật! Ha ha ha ha ha..."
Người thanh niên đang vắt chéo chân gà gật ngủ, vội đứng bật dậy mừng rỡ không kém:
"Ba nói thật không? Một tỷ đấy, nói chuyển là chuyển liền à?"
Người phụ nữ đang gục đầu bên quan tài, chợt đứng bật dậy bước về phía người thanh niên, thẳng tay giáng cho hắn một cái tát:
"Đồ mất dạy! Mày vui cái gì, mày mừng cái gì?"
Bà ta quay sang người đàn ông trung niên, khuôn mặt đỏ bừng bừng phẫn nộ:
"Ông có còn là con người không? Ông nhận tiền của người ta có khác nào uống máu ăn thịt con gái ông không? Nó còn đang nằm kia, ông dám ở trước mặt nó đem nó thành thứ để ông kiếm tiền à?"
Người phụ nữ vừa nói vừa chỉ tay về phía chiếc quan tài, theo hướng bàn tay bà ta chỉ, Vũ đưa ánh mắt nhìn qua đó, đầu óc anh chấn động.
Bên cạnh chiếc quan tài, một cái bóng trắng lù lù đứng đó, khuôn mặt ai oán dữ tợn, Vũ nhận ra đó là Thu, cô ta đang đứng đó, tay giơ lên chỉ chằm chằm vào người đàn ông trung niên ba cô ta.
Vũ không dám thở mạnh dù chỉ một tiếng, ai biết được mấy người kia có nhìn thấy hồn ma của Thu không, hay chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733600/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.