Cô đồng Huệ tính toán, mảnh đất đó rất không bình thường, bà ta đoán chắc chắn lại có bàn tay lão đạo sĩ nhúng vào chuyện này. Lão ta là kẻ máu lạnh bệnh hoạn, chỉ cần hối lộ cho lão một linh hồn bào thai, muốn gì lão cũng làm giúp. Tên viện trưởng làm được, tên cảnh sát trưởng xử lý biết bao vụ án chết người chắc chắc cũng có thể tìm được linh hồn bào thai cho lão.
"Chắc chắn chứng cứ giấu ở đó! Anh sẽ đến đó!"
Vũ kích động nắm tay Mai hét lên.
"Bây giờ cậu không đến đó được!"
Cô đồng Huệ phán một câu, cả căn phòng rơi vào yên lặng.
Bà ta trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nói tiếp:
"Mảnh đất đó có kết giới bảo vệ, bình thường không thể vào được, mỗi tháng đến ngày trăng tròn kết giới không có tác dụng, đó là lý do mỗi tháng hắn đều đến đó một lần vào đúng ngày này. Muốn vào được, phải đợi đến ngày trăng tròn."
Nửa đêm, đang say giấc, tên cảnh sát trưởng cảm thấy bàn tay mềm mềm lành lạnh vuốt ve mặt hắn. Hắn mở bừng mắt, nhìn thấy cô bồ nhí nằm bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào hắn cười tình tứ, hắn thở phào một hơi nhưng thấy trong lòng thấp thỏm bất an kỳ lạ.
"Anh yêu, anh nói xem bây giờ em mà có thai thì sao?"
Cô bồ nhí vẫn mỉm cười vô hại, bàn tay nhỏ bé sờ soạng khắp người tên cảnh sát trưởng, hắn thấy toàn thân cứng đờ, sống lưng lạnh ngắt.
"Em nói thật chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733532/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.