Lửa cháy hết để lại một đống tro tàn, Mai đột nhiên thấy trong người rất thoải mái khỏe mạnh, có lẽ vì trước đây lão đạo sĩ yểm bùa biến cô thành quỷ, nay lão chết rồi, cô đã được giải bùa, cô đã có thể đầu thai.
Cô đồng Huệ thỉnh thoảng lại ho ra máu, nhưng bà ta không có vẻ gì là đau đớn mà ngược lại, biểu cảm trên mặt rất hạnh phúc, bà ta dùng chút sức lực cuối cùng gọi đủ 100 linh hồn bào thai đến, đọc kinh siêu thoát cho chúng. Dĩ nhiên trong số đó có cả đứa con của bà ta và của Mai, bà ta vừa đọc mắt vừa ngân ngấn nước, đột nhiên dừng lại hỏi:
"Hai ma nữ kia, có muốn ta đọc kinh siêu thoát cho hai ngươi luôn không?"
Hồn ma cô nhí gật đầu ngay tức khắc, thù đã trả xong, con cô ta cũng được siêu thoát rồi, cô ta chẳng còn gì vướng bận trên đời này nữa.
Mai nghe gọi đến mình, khẽ giật mình, cô liếc nhìn Vũ, thấy ánh mắt của anh thấp thỏm mong chờ nhìn mình, cô thoáng do dự rồi quả quyết lắc đầu.
Nếu anh đã chấp nhận cô, đồng ý để cô ở bên anh, vậy thì cô cũng nguyện ở cạnh anh đến hết đời, đến một ngày anh già đi rồi qua đời, họ sẽ cùng nắm tay nhau đầu thai sang kiếp khác.
Tên cảnh sát trưởng đã tắt thở từ lâu, Vũ vội bế thốc cô đồng Huệ chạy khỏi căn nhà, đưa vào xe phóng đi thật nhanh. Cô đồng Huệ thở thoi thóp, bà ta cố hết sức níu tay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-chiec-vay-mau/2733521/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.