“Hai đứa xong chưa đi thôi”- Bạch Dương từ bên ngoài nói vào.
“Em ra ngay”
Bạch Hàn nắm tay cô bé tóc tím đang giận hờn vô cớ kia ra ngoài... cái mặt thì phụng phịu phát hờn.
Ba người ngồi lên chiếc xe rồi đi về nơi nông thôn.
“Em chắc là mẹ ở đây không?”- Bạch Dương ngồi ghế trước quay xuống hỏi.
“Em chắc mà anh” Bạch Hàn gật đầu chắc chắn.
Cô gái kia sau khi lên xe đi được nửa tiếng đã mệt mỏi tựa vào vai anh ngủ.
Sau một đoạn đường dài, chiếc xe dừng lại tại một căn nhà nhỏ. Tiểu Mận ngồi dậy lấy tay xoa xoa mắt.
Bạch Dương tiến tới gõ cửa.
Cộc... cộc...
Kéttt...
“Mẹ!!” - Bạch Hàn lao tới ôm lấy Minh Nguyệt phu nhân.
“Mấy đứa sao lại?”- Phu nhân vô cùng bất ngờ đôi mắt rưng rưng.
Tiểu Mận bước đến ôm lấy bà.
“Tiểu Mận, sao trông con lại như vậy không nhẽ?” Bà lo lắng kéo cô vào để nhìn cho rõ hơn.
“Phu nhân..” - Tiểu Mận chưa kịp nói Bạch Hàn đã ngắt lời.
“Mẹ chứ!"
“Trời ơi con đã thành ma cà rồng rồi sao? Hơn một năm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?"
Bạch Dương bước tới... phu nhân nhìn cậu rưng rưng, Bạch Dương nắm chặt hai tay bà rồi quỳ xuống "Mẹ... con xin lỗi"
Câu nói như xé tan lòng bà. Bà ngồi xuống ôm lấy đứa trẻ với mái tóc trắng của mình.
“Đây là câu nói thật lòng của con phải không?"
“Vâng con xin lỗi mẹ"
“Ta chờ con lâu lắm rồi”
“Mẹ”
Câu nói sâu thẳm trong lòng cậu từ bao giờ đã được bật ra khiến nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326768/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.