"... Tôi sẽ giết hắn "
Câu nói khiến cô rưng rưng. Có lẽ nó đã chạm sâu vào trái tim cô...
" Cậu... "
Bịch - Bỗng anh trai của cô ta ngã xuống.
" Hụ... hụ... "
" Anh!!!" - Cô gái chạy tới đỡ lấy anh mình.
Bạch Dương ánh mắt tức giận cậu định xuống thẳng tay thì Bạch Hàn ngăn lại.
" Bạch Dương! Anh bình tĩnh đã. Chuyện này chắc có uẩn khúc gì đó đằng sau. Anh khoan ra tay đã"
" Họ định giết em "
" Em thấy mọi chuyện không phải như thế đâu anh "
" Được vậy hãy nói đi! "
Cô em gái định nói thì bỗng người anh gàn ra quát lớn:
" Lũ ma cà rồng các ngươi là thá gì mà lấy sự uy lực ra hại người khác. Giờ tính hại luôn hai anh em ta chứ gì??? Ta nói rồi giết thì cứ giết đi bọn ta hết đường lui rồi"
" Ta chỉ muốn tìm ra người muốn giết mình thôi "- Bạch Hàn túm cổ hắn quát.
" Bạch Hàn! hắn đã nói thế rồi em lưỡng lự làm gì? Giết hắn đi " - Bạch Dương nói.
Thấy Bạch Hàn đẩy hắn ra rồi đứng lên cầm con dao...
" ĐỪNG MÀ!!! Tôi sẽ nói... " - Cô gái chợt khóc.
" Được vậy cô nói đi "
" Tôi xin kể... "
Tôi là Vũ Hân còn anh tôi là Vũ Bảo. Hai anh em là dân sống tại thôn Bạch Vũ là cô nhi từ nhỏ... Cha mẹ bị lũ ma cà rồng hại chết nên từ năm 4 tuổi đã mồ côi. Lúc đó chúng tôi đem lòng hận các người sâu sắc. Cho tới một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326737/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.