" Mấy đứa hay hôm nay cả nhà ta đi chơi chút được không? "- Phu nhân nói.
" Đi chơi sao mẹ? " - Bạch Hàn nói.
" Đúng vậy. Cũng lâu rồi chúng ta chưa đi chơi nên để cho Tiểu Mận cảm thấy thoải mái mà mẹ cũng muốn thể "
" Bạch Dương còn anh thì sao??? anh có đi cùng cho vui không? "
Bạch Dương không nói lời nào cậu đứng lên đi vào phòng.
" Bạch Dương, con đi cùng đi cho vui nhà ta cũng chưa chụp lại bức hình kỉ niệm nào... "- Chưa nói xong Bạch Dương đã ngắt lời.
" Thôi, tôi nghĩ mình đi sẽ khiến mọi người mất vui "
" Con đừng nói thế, ta chỉ muốn "
" Tốt nhất hãy kệ tôi... mọi người đi chơi vui vẻ "
"... "
Bạch Dương, nỗi lòng của ta làm sao cho con hiểu đây... ta không muốn chuyện như vậy xảy ra. Bây giờ ta chỉ có một ước nguyện nho nhỏ là được một lần nghe con gọi tiếng " mẹ" được cùng nhau ăn bữa cơm. Chỉ cần vậy dù có tan thành tro bụi cũng hạnh phúc...
Con xin lỗi. Con cũng muốn thay đổi chuyện này nhưng không thể...
" Phu nhân! Người cũng đừng buồn nữa ạ. Người đi vào phòng nghỉ đi được không? Có gì cháu sẽ bảo Bạch Hàn thuyết phục anh ấy ạ "
" Mẹ đừng nghĩ nhiều hãy nghĩ đi chơi thật vui là được "
" Phải rồi đó ạ ^^ "
" Không sao hai đứa đừng lo ta chỉ là cảm thấy không khỏe thôi. Uống chút trà là đỡ "
" Vậy để cháu đi pha trà rồi đem lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326735/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.