" Bạch Dương? "
"..."
" Anh đã tỉnh rồi sao? Anh thấy như thế nào rồi? "
" M.. Máu.."
" Để em lấy máu của mình cho anh "
Nói rồi Bạch Hàn cứa dao vào ngón tay cho máu chảy vào miệng Bạch Dương.
" Hụ... hụ... "
Nghe thấy Bạch Dương đã tỉnh phu nhân còn chưa kịp nghỉ ngơi đã nhanh chóng chạy tới.
" Bạch Dương, con đã tỉnh rồi, ta lo cho con lắm "
" Cảm ơn bà... tôi chưa chết "
" Đến tận bây giờ mà còn vẫn chưa tha thứ cho ta sao? " - Mắt phu nhân rưng rưng...
" Tha.. thứ?..." - Bạch Dương ánh mắt đầy căm hận nhưng có vẻ không phải là ánh mắt căm hận bà mà là ánh mắt căm hận chính bản thân mình. Là vì sự suy nghĩ ngu ngốc của bản thân đã khiến gia đình cậu như thế này.
" Anh vừa tỉnh nên nghỉ ngơi đi " - Bạch Hàn nói rồi dìu mẹ ra ngoài.
----------------
Vì có máu của Bạch Hàn nên Bạch Dương hồi phục cũng nhanh chóng, cậu ta đã có thể đi lại... Thấy Bạch Dương đang ngồi uống trà Bạch Hàn liền xuống ngồi cạnh.
" Chuyện hôm đó là sao anh có thể nói cho em biết được không? "
"... "
" ANH MAU NÓI ĐI!!!" -Bất chợt Bạch Hàn quát lớn.
"..." - Bạch Dương vẫn không phản ứng gì bèn định đứng lên cầm cốc trà đi vào phòng.
" Em đã biết người làm hại anh là Vương Triệu Vũ và Tiểu Nam rồi... Em đã đánh nhau với họ... "
" Em không bị thương là tốt rồi " - Bạch Dương nói rồi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ma-ca-rong/1326733/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.