Việc đưa mắt nhìn thâm tình tha thiết vừa xong là một sai lầm!
Nghiêm Chinh nghiêm nghị trách cứ mình.
Đây là nhất thời bị quỷ ám, cô không nên dùng ánh mắt đó nhìn anh, anh lại càng không nên cảm thấy ý loạn tình mê.
Tất cả những điều này, tất cả đều là sai lầm! Hoặc ngay từ lúc bắt đầu ra ngoài một mình với cô đã là sai lầm nghiêm trọng.
“Đúng rồi!” Ân Ân kiên cường mỉm cười, tuyên bố: “Hôm nay anh tặng em rấtnhiều kinh hỉ, em thật sự rất vui, vậy nên em cũng có một phần quà tặngmuốn tặng lại cho anh.”
“Là cái gì?” Không biết tại sao Nghiêm Chinh lại cảm nhận được không khí nguy hiểm.
“Em muốn tặng anh một món quà kinh hỉ, thế nên trước hết anh phải nhắm mặtlại em mới lấy quà ra.” Ân Ân bướng bỉnh cố gắng tạo ra nút thắt (nhữngtình tiết hấp dẫn như trong tiểu thuyết, phim ảnh).
“Tôi có thể không lấy quà.” Anh nghiêm mặt, không tâm trạng chơi đùa với cô.
“Làm ơn mà!” Ân Ân chu cái miệng nhỏ nhắn làm nũng, vẻ mặt đáng thương, giống như nếu anh không đồng ý với cô, cô sẽ khóc.
Nghiêm Chinh rất muốn bày ra bộ mặt hung ác dọa cô, nhưng gần đây càng lúc côcàng không sợ anh, hơn nữa đối mặt với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đángyêu của cô lại càng không thể làm được.
Thôi!
Anh bất đắc dĩ nhắm mắt lại, chấp nhận chờ đợi cô lấy món quà làm anh kinh hỉ.
Nhắm mắt lại, thính giác, khứu giác và xúc giác lại càng nhạy cảm.
Anh nghe thấy âm thanh nhỏ rời rạc, tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-noi-yes/41089/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.