"Thật xin lỗi." Ngô Nhược đi vào cúi người xin lỗi, sau đó ngồi xuống ghế đưa tay nắm lấy tay Trịnh Khải.
Trịnh Khải đưa tay dịu dàng vuốt lại tóc cho cô: " Lần sau anh sẽ đi cùng em".
Ngô Nhược nhìn anh mỉm cười, cô vào được một lúc, khoảng năm phút sau Dạ Nam Hành mới trở lại ghế ngồi, anh đưa tay cầm lấy ly rượu trước mặt uống cạn, rồi tự mình rót thêm một ly rượu nữa.
"Ồ! Hôm nay Nam Hành của chúng ta tâm trạng không tệ nha." Đổng Vũ thấy hành động của Dạ Nam Hành liền trêu đùa.
"Nào Nam Hành mình mời cậu một ly, chúc công ty thời trang Hoa Phát của cậu làm ăn càng ngày càng thuật lợi. "Đổng Vũ hướng Dạ Nam Hành nâng ly.
Dạ Nam Hành nhìn cậu ta, gật đầu sau đó cũng nâng ly uống cạn.
"Công ty thời trang Hoa Phát, thật trùng hợp hóa ra cậu là ông chủ của Ngô Nhược."
Trịnh Khải nghe thấy tên công ty liền quay sang nói với Ngô Nhược, anh xưa nay cùng Dạ Nam Hành ít qua lại, nhưng cả hai lại cùng chơi thân với Đổng Vũ nên hôm nay mới có cuộc gặp gỡ ở đây, anh xưa nay chỉ biết nhà cậu ta so với bọn họ rất giàu, không ngờ mới ba mươi mà cậu ta đã nắm trong tay công ty thời trang lớn như vậy rồi.
"Vậy thật là trùng hợp, Ngô Nhược em chưa từng gặp ông chủ của mình sao? Nhìn em như vậy là không biết cậu ta là ông chủ của mình rồi, cái này Nam Hành là cậu sai, đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-nguyen-y/2821479/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.