"Dạ Nam Hành mấy ngày nay cậu rất lạ là đang yêu sao?" Trịnh Tâm An ngồi đối diện nhìn vẻ mặt của anh dò xét.
"Cậu thấy giống vậy sao?" Dạ Nam Hành nghe Trịnh Tâm An nói vậy miệng cười càng thêm tươi, gần đây thái độ của Ngô Nhược đối với anh không giống như trước luôn tỏ ra ghét bỏ mỗi khi anh đến gần, khiến anh rất vui.
Nụ cười này của Dạ Nam Hành làm cô cảm thấy thật chói mắt, lòng cảm xúc ngổn ngang, một người đàn ông cười trước mặt mình nhưng lại biết nụ cười đó của anh ta là vì cô gái khác mà ra, cảm giác ấy thật khó diễn tả.
"Dạ Nam Hành cậu có bạn gái rồi sao?" Trịnh Tâm An khó khăn lắm mới nói ra câu hỏi từ rất lâu rồi cô giữ trong lòng, giọng bị cảm xúc hiện tại làm cho thay đổi nếu tinh ý sẽ nghe ra sự run rẩy trong đó.
"Hôm nào mình sẽ đưa cô ấy đến gặp cậu." Anh bây giờ trong đầu chỉ toàn là hạnh phúc, sao có thể nghe ra ý tứ trong lời nói của Trịnh Tâm An nữa, không biết câu nói vô tư này của mình, khiến một người con gái khác vì đó mà tổn thương.
Trịnh Tâm An nghe xong lời anh nói, tất cả mọi thứ trong cô lúc này như sụp đổ, người con trai cô yêu bao nhiêu năm qua, thế mà lại đứng trước mặt cô nói đang yêu một người con gái khác, không biết cô yêu anh từ lúc nào, chỉ biết khi nhận thức được tình cảm nam nữ đó cô đã yêu anh rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-nguyen-y/2821412/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.