Dạ Nam Hành họp xong việc lúc này mới cầm lấy điện thoại trên bàn, mở ra xem thấy điện thoại không nên liền nhíu mày, anh ấn tắt nguồn từ bao giờ vậy, nhanh chóng mở lại điện thoại thấy mấy cuộc gọi nhỡ từ Ngô Nhược, lòng dâng lên cảm giác không yên tâm nhanh chóng gọi lại cho cô.
" Reng reng reng."
Bên kia chuông kêu một hồi lâu thì dừng lại, Dạ Nam Hành cầm lấy áo khoác vội vàng ra khỏi văn phòng.
" Nam Hành cậu sao vậy?" Trịnh Tâm An thấy bộ dạng gấp gáp của anh nhanh chóng chay theo.
" Mình về trước đây, Ngô Nhược mình gọi cho cô ấy không được." Anh nói vài lời, không để ý đến Trịnh Tâm An nói gì nữa, việc của anh lúc này là trở về nhà với cô ấy.
Chân Trịnh Tâm An có chút run rẩy, sao trong lòng cô lại có cảm giác nặng trĩu thế này chứ.
" Ngô Nhược, Ngô Nhược. " Dạ Nam Hành vừa mở cửa vào nhà đã gọi to, nhưng đáp lại anh chỉ là tiếng màn đêm yên tĩnh, tìm khắp trong nhà cũng không thấy bóng dáng cô ấy đâu, hơn 10 giờ đêm nếu không có ở nhà vậy cô ấy đi đâu được chứ.
" Reng reng reng."
Lần nữa anh nhấn gọi cho cô, lần này sau tiếng chuông dài cuối cùng Ngô Nhược cũng bắt máy.
" Em nghe".
" Ngô Nhược, em ở đâu vậy, em ra ngoài có việc sao, em vẫn khỏe đấy chứ?" Nghe được tiếng cô, Dạ Nam Hành liên tục đặt ra những hỏi mà từ nãy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-khong-nguyen-y/2821406/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.