Bốn mắt nhìn nhau, Tiên Tuyết không nghĩ lần đầu tiên mình gặp thần tượng lại làm ra chuyện này. Còn Khải Phong, trong khi đầu anh vẫn còn chưa định hình được cô gái này là ai thì đã gặp phải sự cố. Anh đơ ra, nhìn cô gái đang bối rối trước mặt. Còn cô thì vô cùng áy náy, không biết làm gì nên đã bất ngờ nắm lấy tay mà dắt đi. A Lạc ngồi ở đằng kia như một cô ngốc, không biết cô đã gây ra chuyện gì rồi.
Dắt Khải Phong đi thẳng vào nhà vệ sinh, Tiên Tuyết vội vàng rút cả mớ khăn giấy trong nhà vệ sinh ra để lau áo cho anh, còn liên tục nói.
"Ôi! Tôi xin lỗi chú! Tôi không cố ý đâu! Thật sự không cố ý đâu mà!"
Anh vẫn đứng yên đó mặc cho cô hành sự trên người mình, hết lau chỗ này đến chỗ kia, còn đưa tay sờ thử xem áo đã khô chưa. Nhìn cô gái đang luống cuống này, có chút buồn cười làm sao. Hai tay anh đưa ra giữa khoảng không mà không biết đặt vào đâu, hé môi gọi.
"Này cô à..."
"Chú không cần nói gì đâu mà! Tôi xin lỗi! Tôi không cố ý đâu mà!"
Tiên Tuyết nói xong còn vỗ đầu mình một cái như đang tự trách.
"Ôi trời! Ai lại làm thế với thần tượng của mình đâu chứ?"
Khải Phong không nhịn được mà đưa tay che miệng cười, anh còn chưa kịp nói gì hết thì cô đã làm như mình phạm tội nghiêm trọng gì rồi. Lúc này, có một đám thanh niên từ bên ngoài đi vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-hao-mon-duoc-cung-chieu/2795511/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.