Khải Phong nhìn đồng hồ, giằng co với bọn chúng vậy mà giờ đã 20h57, chưa tính thời gian vẫn còn đang ở ngoại ô chưa về đến nhà. Anh bảo Bân.
"Cậu đưa A Lạc vào bệnh viện đi! Tôi với Tiên Tuyết về nhà riêng."
Tiên Tuyết đang ngồi thừ ra thì bật dậy nhìn anh. Anh còn có nhà riêng? Nhà riêng mà anh nói ở đây là chỉ có mỗi mình anh, không có Diệp phu nhân? Cô nhìn anh chớp chớp mắt mong anh sẽ để ý mình một chút, nhưng anh chỉ nhìn lướt qua cô rồi lại xem như không thấy gì. Nhà riêng của Khải Phong cách khu vực ngoại ô thành phố không xa, đường xá ở đây thì dần trở nên vắng vẻ. Bây giờ cô đã hiểu ra một chút lí do khi anh muốn đưa cô về đây rồi, đơn giản chỉ là vì trời đã tối và rất vắng người qua lại. Mà bây giờ muốn về lại nhà thì chắc phải đến gần sáng, rất mất thời gian.
Tiên Tuyết ôm chặt lấy cái áo khoác của anh trên người mình, bây giờ nó mà rơi ra thì xem như cô độn thổ. Khải Phong đi đến bàn rót nước rồi bảo cô ngồi xuống, sau đó anh lại đứng dậy đi vào một cái phòng khác. Căn nhà này bày trí đơn giản nhưng thanh lịch, tạo cảm giác rất ấm cúng. Có lẽ mỗi khi đi công tác xa nhà, anh đều nghỉ ngơi tại đây. Uống một ngụm nước, bụng cô truyền tới một cơn đói dữ dội. Đã nguyên một ngày cô không ăn gì rồi, lại còn bị trói, vật lộn với mấy tên lưu manh. Nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-hao-mon-duoc-cung-chieu/2795472/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.