Edit: mèo suni
"Đúng vậy, thật sự tôi đã bị doạ, chỉ sợ cô sử dụng không đúng cách lại hại cho bản thân." Mộ Hải Nghị nhíu mày.
"Tôi không ngốc như vậy đâu!" Cô lè lưỡi làm mặt xấu với anh.
"Đồ ngốc, thật sự cho rằng một cây gậy chích điện có thể đối phó tôi sao, quả thực là ý nghĩ kỳ lạ." Mộ Hải Nghị lắc đầu.
"Vậy anh có muốn thử không?" Cô đang buồn vì không có cơ hội giật điện anh.
"Có thể, đến đây đi!" Đúng lúc có thể cho cô biết ý tưởng của cô thật sai lầm.
"Thôi, tôi không độc ác như vậy!" Tuy cô rất muốn ra oai phủ đầu với dien@dan#le.quy^don anh, nhưng muốn cô vô cớ giựt điện người ta, cô không có lá gan này: "Không để ý tới anh nữa, tôi đi ngủ."
Thật ra sau khi cãi nhau mấy câu với anh làm cô nhẹ nhỏm không ít, cơn buồn ngủ cũng dần đến, nhưng mà, nhưng bụng cô lại phát ra tiếng kêu.
Tuy rằng âm thanh rất nhỏ, nhưng trong không gian yên tĩnh lại vô cùng rõ ràng.
Tâm Đồng nhanh chóng che bụng lại, cơn buồn ngủ khó đến lại lập tức biến mất, thậm chí cô còn không dám nhìn vẻ mặt của Mộ Hải Nghị, âm thanh lớn như vậy chắc chắn anh đã nghe được!
Trời ạ, sao ông lại thích đùa như vậy, muốn tôi mất mặt cũng đừng dùng cách này chứ!
Qua một lúc, khi cô cảm thấy may mắn vì bụng mình không kêu nữa, nó nó lại phát ra âm thanh có đề-xi-ben còn cao hơn lúc nãy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-hai-tram-trieu/3286992/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.