Jungkook hôm nay thức dậy trễ hơn mọi hôm, cũng không có gì đặc biệtlắm, cậu vốn là sâu ngủ rồi, chẳng qua hôm nay không có cái giọng oangoang của Taehyung gọi cậu dậy mà thôi.
Nhưng khi thức dậy rồi, Jungkook mới thẩn thờ chợt nhận ra, trong người cậu vô cùng trống vắng, cái cảm giác cựckì khó chịu này mãi chưa chịu dứt cho đến khi cậu bước vào trong phòngtắm.
Đôi mắt đầy mâu thuẫn khi nhìn bản thânmình qua ảnh phản chiếu trong gương. Hôm nay, cậu đột nhiên thức dậy cho dù không có Taehyung gọi. Chưa kể trước kia, nếu như không có ai gọicậu dậy thì có chết cậu cũng chẳng thức.
Huống hồ lúc này đây, cậu đang hoàn toàn tỉnh táo.
Có lẽ một phần do quen rồi, hoặc khôngthì trong tâm thức luôn luôn chờ đợi một thứ gì đó, chờ đợi cái thanh âm trầm thấp gọi cậu dậy. Đến khi không nghe thấy nó, thì vô tri vô giácthức dậy mà tìm kiếm.
Thôi đi, đời nào Jeon Jungkook này lại thế.
Trong suốt 20 năm qua, cậu chưa từng hành xử như vậy bao giờ.
Phải, có lẽ do hôm nay nóng, ngủ có đôi chút khó chịu nên mới thức dậy thôi.
Chợt cười khẩy, Jungkook tự đưa tay tát vào má mình một cái.
”Jeon Jungkook, mày cũng nên học cách tự dậy sớm đi, lớn rồi!”
Bởi vì sau khi bản hợp đồng này kết thúc, thì vĩnh viễn sẽ không còn thanh âm của người đó gọi cậu dậy thêm mộtlần nào nữa. Vì vậy phải học cách mau mau sớm, sau này cũng không thểnhờ Jimin hay mẹ mình được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-gia-mao/2393037/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.